Viết về nghề giáo dục đặc biệt.
Cơ duyên nghề đưa tôi đến với một thế giới mới lạ mà tôi chưa bao giờ được chạm tới. Chính công việc này, làm cho tôi hiểu và đồng cảm cùng những người làm cha, mẹ khổ tâm nhường nào, và thêm thương những đứa trẻ đb ấy.
Chưa bao giờ tôi nghĩ tôi sẽ biết cách chăm sóc một đứa trẻ là như thế nào? Tôi không có em nhỏ, cũng chưa từng chăm sóc trẻ con. Ấy vậy mà bây giờ tôi cảm thấy trẻ con thật đáng yêu.
Những ngày đầu làm việc tại trường, tôi cảm thấy mọi thứ vô cùng mới mẻ. Nhưng bằng sự hỗ trợ nhiệt tình và quyết tâm bám nghề tôi đã tìm được niềm vui trong đó là khi con ăn được, con vui cười, đôi khi chỉ là cái bắt chước đáng yêu của con, chỉ tay, bập bẹ theo cô,..Bấy nhiêu đấy cũng đủ làm động lực để mỗi ngày tôi đi làm tốt hơn.
Tôi được cảm nhận hơi ấm của trẻ thơ khi cùng ngủ, cùng ăn, cùng học cùng chơi với trẻ. Thấu hiểu rõ hơn để chăm một đứa trẻ quả là thật kì công. “Chúng như một mầm non yếu ớt” luôn cần quan tâm từng giây từng phút, nhìn trẻ lớn khôn.
Đặt mình vào vị trí làm cha, mẹ tôi quyết tâm cống hiến hết mình với mong muốn giúp trẻ bằng hết khả năng của mình.