Đôi dòng tâm sự với nghề giáo dục đặc biệt.
Các bạn biết không, cuộc đời là những ngã rẽ và ta sẽ không biết trước được mình sẽ rẽ đi đâu. Vốn dĩ xuất phát suy nghĩ là một giáo viên thì tôi mang đầy nhiệt huyết mỗi ngày đem đến cho lớp tôi những điều lý thú của thế giới xung quanh để các con thỏa sức khám phá. Các con của tôi rất háo hức và mong đợi đến lớp, tôi đang đắm chìm trong hạnh phúc của nghề mang lại, khoảng thời gian đầy màu hồng đối với tôi! Tôi đã nghĩ như thế đấy. Nhưng rồi, ra trường, quanh đi quẩn lại gần 10 năm tôi cũng về với giáo dục đặc biệt.
Ngày đầu đến với các con tại lớp đặc biệt, tôi vận dụng hết tất cả kiến thức và kinh nghiệm của gần 10 năm tiếp xúc với trẻ và các bạn biết gì không? Không thể tin được tôi vẫn hoàn toàn đứng hình mất vài giờ, tôi đơ cả ngày các bạn à. Tôi không biết chính xác con muốn gì? tại sao con khóc? vì sao con cười? phải làm sao để con không tự tổn thương chính mình? Tôi gọi tên con trong bất lực con vẫn thích ngã từ ghế xuống sàn như một đam mê, vẫn thích cắn nát tay mình như nhai kẹo…. nhưng nhờ có các cô hướng dẫn, tôi đã hiểu và quen dần với con. Tôi nhận ra con thua thiệt rất nhiều so với các bạn cùng trang lứa. Và rồi tôi đã tìm được màu hồng hoàn toàn mới trong chính nghề của mình hiện tại các bạn ạ.
Cảm giác nếu ta dùng cả tiếng đồng hồ chỉ để nói 1 từ “Đỏ” và con thì cứ “Red” nó sẽ như thế nào? Rất ức chế. Nhưng rồi một ngày đẹp trời con chợt nói theo mình “Đỏ”. Đây đây hạnh phúc là đây! Hoặc cảm giác bạn dùng cả tháng trời chỉ để hỏi một câu cô đâu, con đâu nhưng con chỉ nhìn thẳng vào bạn rồi cười. Nhưng cũng vào một ngày đẹp trời khác cũng câu hỏi đó con nhìn bạn cũng cười đấy nhưng kèm theo là hành động dùng ngón tay chỉ vào cô, chỉ vào bản thân.
Đấy các bạn thấy không, cây thiên tuế cuối cùng cũng đã ra hoa rồi…… và còn nhiều nữa, niềm vui của Giáo Dục Đặc Biệt chính là góp nhặt những điều nhỏ nhoi như vậy đấy, các con sẽ tiến bộ dần dần mỗi lần một ít, chúng ta cần phải kiên trì với các con, đừng bao giờ bỏ cuộc, các bạn có thể mệt mỏi một ít nhưng sau đó hãy nhìn vào những điều nhỏ nhoi con đạt được mà vực dậy, đấy là kết quả của cả một quá trình đúng không các bạn đồng nghiệp của tôi.
Các bạn có thể gặp khó khăn, thử thách, bị lãng quên vì đôi lúc người khác cũng không dám nhận bạn là thầy nhưng đừng lo lắng, trong tận cùng bạn được xem như ánh sáng cho mọi người cùng đồng hành với các con đấy. Các bạn không chỉ dắt các con mà đôi lúc các bạn còn là điểm tựa của người thân các con, nên hãy vững vàng lên các bạn nhé!
Nếu có một ước mơ tôi mong cho tất cả các con đều có được điểm xuất phát như nhau, đều không phải là những em bé Đặc Biệt. Nhưng sự thật đấy chỉ là ao ước của cá nhân tôi, thực tế vẫn còn rất rất nhiều những em bé cần đến Giáo Dục Đặc Biệt. Nhân ngày nhà giáo tôi muốn gửi đến các cô giáo, thầy giáo nói chung và các bạn Giáo Viên Giáo Dục Đặc Biệt nói riêng lời chúc sức khỏe và chúc cho lửa nhiệt huyết trong trái tim của các bạn luôn sáng mãi để các bạn có thể tiếp tục dành sự đặc biệt cho các con với mọi hình thức các bạn nhé!